CHINH PHỤC MỤC TIÊU – SÁCH THAY ĐỔI ĐỜI MÌNH!
Một lần, hình như là ở hiệu sách Minh Anh tại Đinh Lễ, trong lúc đang loay hoay tìm sách, thì có một bạn nam không hề quen biết nói với mình: “Bạn nên đọc quyển Chinh phục mục tiêu ấy, hay lắm!”
Mình chẳng nhớ là có cảm ơn bạn ý không, vì lâu quá rồi. Nhưng nếu bây giờ có cơ hội gặp lại bạn ấy, mình sẽ mua tặng bạn ấy 20 quyển sách mà bạn ấy thích nhất, vì nhờ lời khuyên của bạn ấy, mình đã đạt được hầu như mọi mục tiêu đã đặt ra của bản thân – điều mà hồi trước, dù nằm mơ mình cũng không bao giờ dám nghĩ đến.
Mình mua quyển sách về, đọc và ghi chi chít ra những câu trả lời, vì đương nhiên ông Brian Tracy không thể nói cho bạn biết mục tiêu của bạn là gì, ông ấy chỉ giúp hỏi các câu hỏi, mà sau khi trả lời xong, mục tiêu của bạn hiện ra rõ ràng trước mắt, nên những bạn chỉ đọc mà không kèm theo chiếc bút và quyển sổ để ghi câu trả lời thì cũng hãy quên luôn việc bạn sẽ đạt được bất cứ mục tiêu nào.
Sau khi ghi ra, thì ngoài những mục tiêu khác, cái dễ nhìn thấy nhất là: hồi đó mình đi dạy được 4 triệu/ tháng, mà ông ấy nói là mình có thể đạt được bất cứ mục tiêu nào, nên mình đặt mục tiêu là thu nhập là 20 triệu/ tháng.
Hồi đó mình dạy 1 ca là 60.000đồng/ học sinh, mỗi nhóm học có vài người.
Mình tính là mỗi tháng có 30 ngày, vậy mỗi ngày phải có thu nhập khoảng 666.000đồng, có nghĩa là mình sẽ dạy khoảng 11 học viên.
Vậy là mình dạy 1 ca buổi sáng, 1 ca buổi chiều và 2 ca buổi tối, mỗi ca khoảng 3 người học.
Mình dậy sớm để chấm bài trước khi học viên đến.
Mình tranh thủ thời gian của mình để soạn bài, học tập cho bản thân mình. Việc nấu nướng dọn dẹp mình để người khác lo (hehe).
Đúng hai tháng sau, thu nhập của mình đạt mục tiêu.
Câu hỏi là: có mệt không? Đương nhiên là mệt muốn chết, chẳng có thời gian làm gì hết ngoài việc dạy và tự học, không đi chơi, không mua sắm, không hội hè, không gì cả, chỉ có làm việc và làm việc và làm việc.
Rồi sau đó mình nghe lời ông Brian Tracy, mình viết mục tiêu của mình ra một tờ giấy màu xanh nhỏ, rồi gửi cho những người mình quen biết, trong đó có bạn thân của mình, em gái mình, một bạn ở VEEC, hồi đó cũng học TGM, nên mình đưa cho anh Triều một cái, anh ý nhận và chúc mình thành công, mình cũng đưa cho anh Trần Đăng Khoa và bị… một gáo nước lạnh vào mặt: “Anh xin lỗi là anh không cầm hộ cái này hộ em được, vì chỉ có duy nhất một mình em mới có thể giúp bản thân mình đạt được mục tiêu.” Lúc đó mình phật ý lắm, rõ ràng là đang trong lúc học TÔI TÀI GIỎI, BẠN CŨNG THẾ của anh ý đào tạo, khóa học vừa mới diễn ra chiều nay, cả khóa anh ý làm nhiều cách khác nhau để giúp người học nhận thức và quyết định thay đổi cuộc đời theo hướng tốt hơn, ấy vậy mà bây giờ lại nói với mình như vậy. Nhưng giờ nhìn lại, thấy anh ấy đẳng cấp thật, lời nói của anh ấy, càng ngẫm càng thấy đúng.
Cái tờ giấy mục tiêu của mình đây: ảnh thật hẳn hoi nhé:
Nguyên nhân là vì hồi đó mình đang thuê trọ ở căn này, và chủ nhà rao bán là 5 tỷ, nó là tầng 1 của khu tập thể cũ, hồi đó mình thấy một nơi ở như vậy là lý tưởng nhất trong cuộc đời.
Và đây là mặt sau của nó:
Hồi đó là khoảng nửa đầu năm 2010.
Đến ngày 28.12.2012, mình dạy học xong, nhận được email có tài liệu đính kèm chính là bức ảnh chụp mục tiêu của mình.
Nội dung không có gì khác ngoài một câu “He he he he he he” đứa bạn cười nhạo mình vì chưa đạt mục tiêu.
Ý của email này là: “Còn 3 ngày nữa là đến deadline rồi kìa, sao bây giờ chị vẫn thuê trọ ở Lê Trọng Tấn vậy? Chị đã không thực hiện được cái điều mà chị viết ra, hê hê hê hê!”
Đúng là mình đã chậm deadline, thực ra hè năm 2012, vợ chồng mình cũng đã tìm nhà, và định mua rồi, nhưng sau đó do có người nhà bị ốm nặng ở bệnh viện, tiêu tốn một khoản khá lớn, nên việc mua nhà tạm gác lại sau đó.
Một năm sau, ngày 18.12.2013, mình và ông xã lên Nguyễn Đình Chiểu để kí hợp đồng mua nhà của tập đoàn Hòa Phát, số tiền là 4.986.000.000 đồng, gần tương đương với số tiền mình ghi trong mục tiêu. Diện tích căn hộ là 168m2, với khuôn viên rộng đẹp lung linh đầy hoa, lại có bể bơi, có chỗ vui chơi cho trẻ con và cực kì an toàn cho trẻ con.
Đúng là mình có thực hiện mục tiêu muộn một năm thật, nhưng đó cũng là điều may mắn, vì năm 2012 là năm đỉnh điểm của giá nhà đất, còn thời điểm mình mua nhà là lúc giá cả khá tốt. Hơn nữa nhà mình mua là nhà thô, sau khi hoàn thiện, số chi phí cũng lớn hơn so với trong mục tiêu – nên mình đoán là cũng có thể châm chước được cho việc muộn deadline 1 năm trừ 12 ngày.
Mình thực sự không muốn chia sẻ quá kĩ về điều này, kiểu như đang khoe mẽ, nhưng nếu mình không làm vậy, mình nợ các bạn sự thật, mình nợ các bạn minh chứng thật sự.
Mình là Miss No One from Nowhere (Không ai cả đến từ không đâu cả), mình không thông minh (thi ĐH được có 18,5 điểm), mình không xinh đẹp (hồi xưa thôi nhé, giờ thì xinh dã man, hê hê), mình cũng chẳng giỏi giao thiệp, nói năng cũng chẳng hoạt ngôn (hỏi bạn bè cấp 3 của mình thì biết), và mình làm được, thì KHÔNG CÓ LÝ DO GÌ BẠN KHÔNG LÀM ĐƯỢC.
If I can do it, anyone can do it.
Bạn hãy đọc quyển sách, trả lời, rồi viết mục tiêu ra, ghi lại hàng ngày, và thực hiện nó nhé, nếu không bạn sẽ nợ chính bản thân mình rất nhiều những thứ mà đáng lẽ ra bạn có được, mà bạn đã không nỗ lực để tặng nó cho bản thân mình nhé.
CHÚC CÁC BẠN THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI NHỜ QUYỂN SÁCH NÀY.
Hãy nhớ để lại comment ở dưới, mình sẽ trả lời tất cả các comment nhé.
Cám ơn bạn đã ghé thăm blog nhỏ của mình, chúc bạn mỗi ngày đều an yên, khỏe mạnh.
Thân mến,
Lê Nguyệt
Cảm ơn chị, đọc bài của chị em thấy thật ý nghĩa và học được nhiều điều trong cuộc sống 🥰🥰🥰 yêu những dòng chữ đầy ý nghĩa này.
Cám ơn bạn đã ghé thăm blog của mình nhé. Chúc bạn luôn tích cực và lạc quan để an yên nhé!
Bài viết rất hay ! Truyền cảm hứng cho người khác. Chị rất cảm ơn em đã truyền những kinh nghiệm quý báu của em cho mọi người ❤️❤️
Em cám ơn chị Hiền đã thường xuyên đọc các bài viết của em. Chúc chị và gia đình luôn mạnh khỏe ạ!