Cuộc sống tươi đẹp, Phổ biến

CHUYỆN DÂN “GIAN” (part 1)

CHUYỆN DÂN “GIAN” (part 1)
Nay mình kể chuyện “làm tắt ăn xổi” của một số người nông dân nhé. Thật đáng buồn là những người như vậy không phải là số ít.
1. Mật ong: để chọn ra được người làm mật đạt tiêu chuẩn cao nhất, mình đã đi tới hơn chục trại khác nhau.
– Có trại thì mật ngon, màu đẹp, tâm sự chia sẻ chân thành lắm, nhưng rồi mình phát hiện ra người ta coi mình là gà tồ nên bán cho mình giá cao hơn 25% so với giá họ bán lẻ từng chai (và mình thì mua 100L)😅. Vậy nên mình lặng lẽ rời xa, lâu lâu ông ấy lại gọi điện mời chào và mình thì vẫn lịch sự nói không😊
– Có trại thì bảo rằng “nếu có vấn đề gì cứ mang ra đây đổi”, tới khi gọi điện chỉ vừa nhắc tới chữ “đổi” thôi, là đánh phủ đầu rằng chắc gì đó đã là mật của họ, mình đã cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm…
– Có trại thì mật cũng ổn, nhưng chủ trại đôi khi “nhầm” hay nhớ sai trọng lượng, báo cao lên. Hoặc lấy 200L mà dư 1/3 chai cũng tính thêm tiền🙄.
Cho tới khi tìm được một anh chị, cách chỗ mình tầm 20km, mỗi lần đi chở mật là mình rất thích vì được vi vu trên khung đường đẹp.
Năm vừa rồi mình phải năn nỉ, thuyết phục, tranh thủ lắm mới lấy được 600L mật nhà họ, và còn dúi sẵn tiền trước cả tháng để đảm bảo không mất phần. Tức là sản phẩm chưa ra mà đã bán hết, như vậy gọi là siêu cao thủ rồi còn gì.
Mật của anh chị màu đẹp, để thời gian cách quãng quay mật lâu, nên chất lượng sẽ cao hơn mặt bằng chung, nhưng anh chị lại rất xởi lởi, can 32L thường sẽ chỉ tính tiền 30L, khi tính tổng thường sẽ “bớt lộc” một ít nên mặt ai cũng phơi phới rạng rỡ😆
P.S.
Mật này đã soud out từ hồi tháng 6 nhé, mật hiện tại đạt 8.5 điểm so với mật 10 điểm kia thôi. Nhưng vẫn là hoa hậu được tuyển chọn nhé, người ta hay nói “hết nạc vạc xương” mà🤪
Hẹn tối nay part 2 nha.
Có thể là hình ảnh về 4 người, mọi người đang đứng, ngoài trời và cây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *